Cộng hòa Dominica
Cộng hòa Dominica

Cộng hòa Dominica

Cộng hoà Dominica (tiếng Tây Ban Nha: República Dominicana, Tiếng Việt: Cộng hòa Đô-mi-ni-ca[5]) là một quốc gia nằm trên đảo Hispaniola thuộc quần đảo Đại Antilles của vùng Caribe. Quốc gia này chiếm giữ năm phần tám phía đông của hòn đảo, phần còn lại thuộc về Haiti,[6][7] khiến Hispaniola trở thành một trong hai hòn đảo duy nhất ở Caribê, cùng với Saint Martin, được hai quốc gia có chủ quyền chia sẻ. Cộng hòa Dominica là quốc gia lớn thứ hai ở Antilles theo diện tích (sau Cuba) với 48.671 kilômét vuông (18.792 dặm vuông Anh), và lớn thứ ba theo dân số, với khoảng 10,8 triệu người (ước tính năm 2020), trong đó khoảng 3,3 triệu người sống ở khu vực đô thị Santo Domingo, thành phố thủ đô.[8][9][10] Ngôn ngữ chính thức của đất nước là tiếng Tây Ban Nha.Người Taíno bản địa đã sinh sống ở Hispaniola trước khi người châu Âu đến, chia vùng đất này thành năm vương quốc.[8] Họ đã xây dựng một xã hội nông nghiệp và săn bắn tiên tiến, và đang trong quá trình trở thành một nền văn minh có tổ chức.[11] Người Taínos cũng sinh sống tại Cuba, Jamaica, Puerto RicoBahamas. Christopher Columbus, nhà thủy quân lục chiến người Genova đã ghé vào đây trong chuyến đi đầu tiên vào năm 1492 và tuyên bố chủ quyền hòn đảo cho Castile.[8] Thuộc địa Santo Domingo đã trở thành nơi định cư lâu dài đầu tiên của người châu Âu ở châu Mỹ và là nơi đầu tiên thuộc quyền cai trị của thực dân Tây Ban Nha ở Tân Thế giới; và Đế chế Castilian trở thành đế chế đầu tiên mở rộng quyền lực của mình ra bên ngoài châu Âu kể từ khi Đế chế La Mã sụp đổ. Người Taíno gần như biến mất khỏi hòn đảo, vì họ không có cách nào chống đỡ các bệnh truyền nhiễm của châu Âu mà họ không có khả năng miễn dịch.[12] Các nguyên nhân khác là lạm dụng, tự tử, tan vỡ gia đình, nạn đói, hệ thống encomienda[13] giống hệ thống phong kiến ở châu Âu thời Trung cổ,[14] chiến tranh với người Tây Ban Nha, sự thay đổi lối sống, và hòa trộn với các dân tộc khác. Các luật được thông qua để bảo vệ người da đỏ (bắt đầu bằng Luật Burgos, 1512–1513)[15] không bao giờ thực sự được thực thi.Năm 1697, Tây Ban Nha công nhận quyền thống trị của Pháp đối với một phần ba phía tây của hòn đảo, quốc gia này trở thành quốc gia độc lập Haiti vào năm 1804.[8] Sau hơn ba trăm năm cai trị của Tây Ban Nha, người dân Dominica tuyên bố độc lập vào tháng 11 năm 1821.[8] Nhà lãnh đạo của phong trào độc lập, José Núñez de Cáceres, dự định thống nhất quốc gia Dominica với quốc gia Gran Colombia, nhưng những người Dominica mới độc lập đã bị Haiti thôn tính vào tháng 2 năm 1822. Độc lập đến 22 năm sau vào năm 1844,[8] sau chiến thắng trong Chiến tranh giành độc lập của Dominica. Trong 72 năm tiếp theo, Cộng hòa Dominica đã trải qua hầu hết các cuộc nội chiến (được tài trợ bởi các khoản vay từ các thương gia châu Âu), một số cuộc xâm lược thất bại của nước láng giềng, Haiti, và một thời gian ngắn trở lại địa vị thuộc địa của Tây Ban Nha, trước khi lật đổ vĩnh viễn người Tây Ban Nha trong Chiến tranh Phục hồi Dominica. năm 1863–1865.[16][17][18] Trong thời kỳ này, hai tổng thống đã bị ám sát (Ulises Heureaux năm 1899 và Ramón Cáceres năm 1911).Hoa Kỳ xâm chiếm Cộng hòa Dominica (1916–1924) do Hoa Kỳ bị Dominica đe dọa không trả nợ nước ngoài; Sau đó là một giai đoạn sáu năm bình lặng và thịnh vượng dưới thời Horacio Vásquez. Từ năm 1930, chế độ độc tài của Rafael Leónidas Trujillo bắt đầu cai trị cho đến khi ông bị ám sát vào năm 1961.[8] Một cuộc nội chiến năm 1965, cuộc nội chiến cuối cùng của đất nước, đã kết thúc bằng sự chiếm đóng của quân đội Hoa Kỳ và tiếp theo là sự cai trị độc tài của Joaquín Balaguer (1966–1978 và 1986–1996). Kể từ năm 1978, Cộng hòa Dominica đã chuyển sang nền dân chủ đại diện,[19] và được Leonel Fernández lãnh đạo trong phần lớn thời gian sau năm 1996. Danilo Medina kế nhiệm Fernández vào năm 2012, giành được 51% số phiếu đại cử tri so với đối thủ là cựu tổng thống Hipólito Mejía.[20] Sau đó, ông đã được Luis Abinader kế nhiệm trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020.Cộng hòa Dominica có nền kinh tế lớn nhất (theo Bộ Ngoại giao Hoa KỳNgân hàng Thế giới) trong khu vực Caribe và Trung Mỹ và là nền kinh tế lớn thứ bảyMỹ Latinh.[21][22] Trong 25 năm qua, Cộng hòa Dominica đã có nền kinh tế phát triển nhanh nhất ở Tây Bán cầu - với tốc độ tăng trưởng GDP thực tế trung bình là 5,3% từ năm 1992 đến năm 2018.[23] Tăng trưởng GDP năm 2014 và 2015 lần lượt đạt 7,3 và 7,0%, cao nhất ở Tây Bán cầu.[23] Trong nửa đầu năm 2016, nền kinh tế Dominica đã tăng trưởng 7,4% tiếp tục xu hướng tăng trưởng kinh tế nhanh chóng.[24] Tăng trưởng gần đây được thúc đẩy bởi xây dựng, sản xuất, du lịch và khai thác mỏ. Đất nước này là nơi có mỏ vàng lớn thứ hai trên thế giới, mỏ Pueblo Viejo.[25][26] Tiêu dùng tư nhân tăng mạnh do lạm phát thấp (trung bình dưới 1% năm 2015), tạo việc làm và lượng kiều hối cao.Dân di cư quốc tế mang lại rất nhiều ảnh hưởng đến các quốc gia này, vì đất nước này là nơi đi và đên của cả hai luồng di dân lớn. Dân Haiti nhập cư và việc hội nhập của người Dominica gốc Haiti là vấn đề lớn; tổng dân số có nguồn gốc Haiti được ước tính khoảng 800.000.[27] Có một số lượng lớn người Dominicana hải ngoại, chủ yếu ở Hoa Kỳ, nơi nó khoảng 1,2 triệu người.[28] Họ giúp đỡ phát triển quốc gia bằng cách gửi hàng tỷ đô la cho các gia đình của họ, chiếm một phần mười GDP của Dominica.[29][30]Cộng hoà Dominica đã trở thành điểm đến du lịch lớn nhất của Caribe; các sân golf hoạt động quanh năm là một trong các điểm thu hút hàng đầu.[31] Tại quốc gia này có núi cao nhất Caribe, Pico Duarte, cũng như hồ Enriquillo, hồ lớn nhất của Caribê. Quisqueya, như người Dominica thường gọi đất nước của họ, có nhiệt độ trung bình nhẹ (26 °C) và là rất thích hợp sự đa dạng sinh học.[31] Âm nhạc và thể dục thể thao có tầm quan trọng cao nhất trong văn hóa Dominica, với merengue là điệu vũ và ca quốc gia và cũng như bóng chày là môn thể thao ưa thích.[32]

Cộng hòa Dominica

Ngôn ngữ chính thức tiếng Tây Ban Nha
Múi giờ Giờ chuẩn Caribe (UTC-4)
Lái xe bên phải
GDP (PPP) (2017) Tổng số: 174,180 tỷ USD[2] (hạng 72)
Bình quân đầu người: 17.096[2] (hạng 76)
GDP (danh nghĩa) (2020) Tổng số: 78,731 tỷ USD[3] (hạng 67)
Bình quân đầu người: 7.530 USD[3] (hạng 74)
Ngày thành lập 27 tháng 2 năm 1844
Thủ đô Santo Domingo
18°30′N 69°59′W
18°30′B 69°59′T / 18,5°B 69,983°T / 18.500; -69.983
Diện tích 48.311 km² (hạng 128)
Đơn vị tiền tệ Peso Dominica (DOP)
Diện tích nước 0,7 %
Thành phố lớn nhất Santo Domingo
Mật độ 164 người/km² (hạng 65)
Chính phủ Dân chủ
HDI (2015) 0,722[4] cao (hạng 99)
Dân số (2010) 9.478.612[1] người
Tên miền Internet .do
Dân số ước lượng (2019) 10.358.300 người (hạng 88)
Mã điện thoại 1-809 và 1-829
Tổng thống Luis Abinader

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Cộng hòa Dominica http://www.dominicantoday.com/dr/economy/2016/8/25... http://www.huffingtonpost.com/2012/05/20/dominican... http://encarta.msn.com/encyclopedia_761563569_7/Do... http://www.smithsonianmag.com/people-places/what-b... http://eldia.com.do/la-restauracion-de-la-republic... http://www.one.gob.do/ http://www.conapofa.gov.do/__estimaciones_y_proyec... http://www.millersville.edu/~columbus/data/ant/KEE... http://www.millersville.edu/~columbus/data/ant/ROY... http://www.siu.edu/~ebl/leaflets/sugar.htm